Khi yêu, đàn ông không cần phải hét to cho cả thế giới này biết rằng tình yêu của mình lớn đến đâu, chỉ cần yêu nhau trong lặng lẽ, yên bình là được.

Đàn ông giỏi kiếm tiền, ăn nói duyên dáng, hay thậm chí thành thạo chuyện giường chiếu cũng không thể sánh bằng người đàn ông biết giữ bình yên cho người phụ nữ của mình. Thứ mà đàn bà cần sau kết hôn là một gia đình vững chắc, an yên nép vào nhau mặc ngoài kia gió rít, mưa gào.

Đàn bà cần đàn ông kiếm tiền giỏi để chu toàn cuộc sống gia đình. Đàn bà muốn đàn ông đủ mạnh mẽ để có chỗ dựa khi yếu lòng. Và điều họ khao khát nhất là có được người đàn ông tình nguyện đánh đổi sự bình yên của mình để che chắn cho họ trước những cơn giông bão của cuộc đời.

Nhiều người nghĩ đàn ông phải làm những chuyện to tát, gánh vác trách nhiệm lớn của xã hội mới được người khác trân trọng. Nhưng không phải vậy, đàn ông muốn thành công, muốn người khác nể phục phải biết yêu thương người phụ nữ của mình. Bởi thế giới này một ngày nào đó sẽ quay lưng với bạn, chỉ có vợ là mãi kề bên an ủi động viên những lúc khó khăn, bế tắc.

Người không biết trân trọng vợ sẽ không thể thành công trong những quyết định của chính mình. Bởi việc đơn giản nhất là yêu thương cũng không thể làm thì còn chinh phục được chuyện gì to tát hơn? Đàn ông à! Nếu bản lĩnh hãy mang lại sự bình yên cho người phụ nữ của mình, đừng thay lòng đổi dạ, đừng mê của lạ mà quên nghĩa tào khang.

Khi yêu, đàn ông không cần phải hét to cho cả thế giới này biết rằng tình yêu của mình lớn đến đâu, chỉ cần yêu nhau trong lặng lẽ là được. Nếu tình yêu chưa đủ lớn, khi mang ra chống chọi với những đợt gió mạnh sớm muộn gì cũng vụt tắt như ngọn đèn.

Bởi vậy, hãy yêu thương nhau trong bình yên thôi. Đừng ồn ào, chuyện của hai người đừng để quá nhiều người biết. Đàn ông không cần phải hứa quá nhiều, nếu không làm được tất cả sẽ hóa viển vông. Đàn ông không cần phải có lắm tiền nhiều của. Chỉ cần cho người phụ nữ của mình một cuộc sống đủ đầy, ăn đủ no, mặc đủ ấm, đừng để cô ấy phải bận tâm, phải đau đáu vì những chuyện nhỏ nhặt. Không cần phải nhà lầu xe hơi, chỉ cần một mái ấm nhỏ, đủ bình yên, đủ hạnh phúc để quay về khi chùn chân lạc bước.

Ngoài xã hội, đàn ông có thể hô mưa gọi gió, khiến mọi người phục tùng nhưng khi về nhà hãy là một người chồng dịu dàng, bảo bọc bình yên cho người phụ nữ mình yêu.

Phụ nữ cần những bộ trang phục đẹp đi kèm với món trang sức lấp lánh cho bằng chị bằng em. Nhưng họ còn cần hơn một người đàn ông có thể cùng nhau sống những ngày bình yên nhất của cuộc đời, dù vạn vật có thay đổi cũng nhất quyết không rời xa nhau.

* Theo yeugiadinh

Phụ nữ thành công không bao giờ phớt lờ nỗi sợ hãi, bỏ chạy khỏi xung đột, càng không bao giờ kỳ vọng vào những tình huống hoàn hảo.

LaRae Quy từng là đặc tình và nhân viên đảm nhận công tác phản gián của Cục điều tra liên bang Mỹ (FBI) suốt 24 năm, đồng thời là tác giả của nhiều quyển sách nổi tiếng như “Secrets Of A Strong Mind” và “Mental Toughness for Women Leaders: 52 Tips To Recognize and Utilize Your Greatest Strengths.

Theo bà, dù mỗi phụ nữ có định nghĩa riêng về thành công nhưng đây là 9 điều mà phụ nữ thành công không bao giờ làm.

1. Không bao giờ phớt lờ nỗi sợ hãi của mình

Nếu muốn thăng tiến, bạn cần phải đối mặt với những nỗi sợ hãi của mình một cách trực diện. Đừng bao giờ phung phí năng lượng quý giá vào việc cố tránh né chúng. Thay vào đó, hãy dùng sự cứng rắn tinh thần để quản lý suy nghĩ, cảm xúc và hành vi của bạn theo những cách mà sẽ mang lại thành công cho bạn trong kinh doanh và cuộc sống.

Đè nén một cảm xúc tiêu cực chỉ đem đến cho nó nhiều sức mạnh hơn, tiếp thêm nhiên liệu cho các nỗi sợ của chúng ta và làm chúng ta chậm lại. Thật vậy, cố gắng kiểm soát những gì chúng ta sợ sẽ làm tăng khả năng xảy ra của nó.

2. Không bao giờ bỏ chạy khỏi xung đột

Là một nữ nhân viên của FBI, tôi bị “đốt cháy” bởi xung đột, chỉ trích và sự bất công – giống như mọi người khác. Sự khác nhau là tôi đã không thu mình lại nhường chỗ cho những cảm giác khác để tránh chịu đựng lại các cảm giác tiêu cực ấy.

Những người né tránh xung đột cho rằng xung đột luôn trông có vẻ hung hăng, hống hách và thiếu tôn trọng người khác. Điều này không đúng vì xung đột có thể ngụy trang nó dưới nhiều dạng. Chúng ta cần cảnh giác với bất kì hành vi nào từ những người khác mà đang cố gắng thao túng cảm xúc hoặc suy nghĩ của chúng ta.

Khi chúng ta nhận ra xung đột là gì, hãy chọn cách phản ứng với nó, thay vì phản ứng vì sợ hãi hay thiếu hiểu biết.

3. Không bao giờ lắng nghe kẻ chỉ trích từ bên trong của mình

Tôi cần phải ngăn chặn kẻ chỉ trích từ bên trong ngay khi nó mới xuất hiện và loại bỏ những giọng nói nghi ngờ và lo lắng bên trong. Tôi làm điều này bằng cách chọn cách tập trung sự chú ý của mình vào những phản hồi tích cực và chỉ trích mang tính xây dựng.

Sự cứng rắn về mặt tinh thần có thể kiểm soát cách đầu óc bạn suy nghĩ, thay vì để cho nó kiểm soát bạn. Chìa khóa ở đây là học cách quản lý cảm xúc của bạn bằng cách tự trò chuyện với mình đồng thời dùng những lời lẽ thích hợp (và tích cực) khi kiểm soát các suy nghĩ của bạn.

4. Không bao giờ kỳ vọng những tình huống hoàn hảo

Hãy quên việc tìm được một công việc hoàn hảo hay chờ đợi những điều kiện hoàn hảo trước khi nhảy lên một tầm cao mới. Hãy học cách phân biệt nỗi đau của phát triển và nỗi đau của chịu đựng.

Rất dễ “đổ thừa” rằng điều kiện tồi tệ, không có điều gì đang đi theo cách của bạn và bạn đã bị đối xử không công bằng. Tất cả những điều này là cái cớ khi bạn đầu hàng. Hãy dùng những gì mà bạn có sẵn để tiếp tục tiến về phía trước trong cuộc sống – hãy theo lời khuyên của các chuyên gia để có được điều tốt nhất cho tình huống của bạn.

5. Không bao giờ nhìn vào quá khứ của mình như là một sai lầm

Tôi đã phạm nhiều sai lầm khi còn là một nhân viên mới. Thỉnh thoảng điều đó khiến tôi bối rối, nhưng tôi “thề” là phải học từ mỗi sai lầm ấy.

Một vài sai lầm từ quá khứ của chúng ta có thể gây đau đớn hay tồi tệ, nhưng thay vì chìm trong đau khổ, hãy nhìn vào chúng như những cơ hội để học một điều gì đó mà bạn không biết trước khi nó xảy ra. Hãy đi bên cạnh các bạn bè và đồng nghiệp mà đã phạm sai lầm – bạn cũng có thể họ được từ họ.

Quá khứ không định nghĩa chúng ta, nó chỉ chuẩn bị cho hành trình đến thành công và am hiểu của chúng ta.

6. Không bao giờ bỏ lỡ cơ hội để tỏa sáng

Tôi biết rằng nhiều khi cách tốt nhất để thành công là làm những gì mà người khác không sẵn lòng làm.

Hãy nhận diện những điều mà người khác lưỡng lự nhận làm. Việc đó có thể nhỏ và đơn giản – không thành vấn đề. Cho dù điều đó là gì, hãy làm nó thật tốt và bạn sẽ ngay lập tức khác biệt với những người còn lại.

Sau đó hãy tiếp tục đi vì bạn không bao giờ biết điều đó sẽ dẫn bạn đến đâu, thường thì chúng ta không biết được cơ hội trông như thế nào cho tới khi chúng ta gần với nó hơn.

7. Không bao giờ mất bình tĩnh

Cho dù tình huống của tôi là gì đi nữa, tôi biết tôi đã kiểm soát hoàn toàn cuộc đời mình.

Một trong những câu nói yêu thích của tôi là từ thánh Ignatius Loyola: “Hãy cầu nguyện như thể chúa sẽ quan tâm đến tất cả mọi người, hãy hành động như thể tất cả là tùy thuộc vào bạn”.

Nhiều người tạo ra những cái cớ cho mình bằng cách nói rằng vận may quyết định chuyện họ có thành công hay không. Những lãnh đạo mạnh mẽ về tinh thần kiểm soát được sự vận may của riêng họ vì họ xem thành công hay thất bại như một điều gì đó mà họ kiểm soát được. Vận may có thể đã có một vai trò nào đó trong các tình huống hiện tại của họ, nhưng họ không phung phí năng lượng tinh thần bằng cách lo lắng về những gì có thể xảy ra.

Hãy kiểm soát vận may của chính bạn bằng cách nắm bắt những cơ hội để cải thiện cuộc đời và hoàn cảnh của bạn. Kết quả sẽ hoặc là một ngã rẽ may mắn hoặc là sự hối tiếc về một con đường mà bạn đã không đi.

8. Không bao giờ không nghiên cứu tình hình

Khi bạn gặp những nhà đầu tư hay khách hàng tiềm năng, hãy bảo đảm rằng bạn biết mình đang nói về điều gì – hãy biết những quả mìn ở đâu trước khi mở miệng.

Hãy nghiên cứu tình hình cẩn thận; hãy tự tin, sẵn sàng và có chuẩn bị.

9. Không bao giờ nói “bỏ cuộc”

Cho dù cuộc điều tra hay phân công công việc có khó khăn như thế nào, “bỏ cuộc” là từ duy nhất tôi chưa bao giờ nghe trong 24 năm gắn bó với FBI.

Khi bạn nói “bỏ cuộc” hay “không thể” thì bạn đang hi sinh sự sở hữu và kiểm soát đối với thái độ và hành vi của mình. Nó cho thấy bạn đã tạo ra những ranh giới riêng của mình. Khi bạn nói “bỏ cuộc”, bạn đang gửi đi một thông điệp về nỗi sợ thất bại và thiếu can đảm trong việc kiểm tra những giới hạn của mình.

Vượt qua 7 thử thách này, thành công sẽ ở ngay gần bên bạn

Theo Trí thức trẻ/Forbes

Là không nhất thiết phải suốt ngày up ảnh đối phương lên mạng, nhưng luôn cho mọi người biết là mình đã có người yêu khi có người khác giới muốn tiếp cận. Chứ không phải là có người yêu rồi, nhưng lại tỏ vẻ mình độc thân trước những người khác.
Là không nhất thiết phải biết hết mật khẩu mạng xã hội, cài đặt chế độ định vị trên điên thoại, quen biết hết bạn bè hay chơi cùng của đối phương để kiểm soát sự chân thật trong những lời họ nói. Mà là tự bản thân sẽ luôn nghiêm túc với chính mối quan hệ của mình, không lén lút sau lưng làm những điều bất chính, không cần kiểm soát nghiêm ngặt, không cần phải lo lắng quá đáng về mọi điều đối phương nói. Khi bạn cho đi niềm tin, thì người yêu bạn chân thật sẽ không thể nào lừa dối bạn, vì người đó hiểu, sẽ là bất công thế nào với bạn khi mà phản bội lại lòng tin đó

Là không nhất thiết phải đi đâu cũng báo cáo, làm gì cũng xin phép, không dối lừa, mà là nếu biết việc người ta không thích, sẽ tránh không làm. Như là người ta không thích mình đi chơi về quá khuya với người lạ, mình sẽ hạn chế, bất đắc dĩ quá thì mới đi.

Là không nhất thiết phải suốt ngày gặp gỡ, quà cáp đầy đủ mỗi dịp kỷ niệm, lễ Tết nhưng nhất định phải luôn có ý thức về đối phương. Nếu không gặp mặt có thể gọi điện hỏi han, nếu không thể kịp mua quà cáp có thể dành tặng vào những dịp khác, thậm chí là ngày thường. Bởi vì yêu thương thì lúc nào cũng phải có, đâu chỉ ngày lễ người ta mới yêu nhau?

Là không nhất thiết phải thay đổi bản theo hình mẫu lý tưởng của đối phương. Nhưng sẽ cố gắng trở nên tốt hơn mỗi ngày để cả hai có thể tự hào vì nhau. Trong chuyện tình cảm không phải là ai sẽ vì ai, mà phải là cả hai cùng nằm chặt tay nhau, đồng tâm hiệp lực mới vững bền.

Là không nhất định phải nói lời yêu thương lãng mạn mỗi ngày, nhưng luôn đặt người ấy ở trong tim. Làm gì, đi đâu, gặp ai đều nghĩ đến người ấy. Trái tim đập mỗi ngày đều có dáng dấp đối phương.

Tình cảm nghiêm túc thì không cần phô trương. Tự thời gian và bản năng của mỗi người khi yêu đều sẽ bộc lộ. Giống như chuyện khi buồn thì sẽ khóc, khi vui thì sẽ cười, yêu một người là khi ta thấy người đó buồn, ta nặng trĩu, thấy người đó cười, ta an yên. Và khi người ấy không còn ở bên ta nữa, ta cảm thấy rất giống như là tinh cầu này đã chẳng còn quay…

Hiên.
(❤️)

Chuẩn mực của một người phụ nữ đẹp ở mỗi nền văn hóa lại có những thay đổi khác nhau. Tuy nhiên vẫn có những tiêu chuẩn chung luôn đúng ở bất kể thời đại nào.

Cái đẹp của một người phụ nữ chính là sự hài hòa giữa bề ngoài và nội tâm. Nhan sắc nổi trội nhưng nội tâm trống rỗng thì chỉ là cái đẹp khơi gợi dục vọng. Có một nội tâm phong phú, tốt lành, tự khắc người phụ nữ cũng trở nên duyên dáng, đằm thắm hơn. Bởi thế người xưa thường nói: “Tướng tại tâm sinh” là có ý như vậy.

Dưới đây là những tiêu chuẩn cơ bản nhất để định nghĩa một người phụ nữ đẹp thực sự. Bạn sẽ dễ dàng nhận ra, nhan sắc không hề có tên trong danh sách.

1. Thiện lương

Đối với người phụ nữ, thiện lương, hiền thục là tiêu chuẩn quan trọng nhất. Dù xinh đẹp, tài năng cỡ nào mà tính tình ích kỷ, tham lam thì cái đẹp ấy không được bền lâu, tương lại khó tránh u ám.

2. Có giáo dưỡng

Phụ nữ có thể không xinh nhưng cần có giáo dưỡng. Vì thế cổ nhân mới đúc rút thành cái lý: “Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, ý nói giá trị cốt lõi bên trong mới thực sự đáng trân quý hơn cả. Sự giáo dưỡng là giá trị nội tại, tự khiến người ta phải thấy hấp dẫn, chính là “hữu xạ tự nhiên hương“. Cuộc sống gia đình đều luôn cần những những người phụ nữ có giáo dưỡng như vậy.

3. Dịu dàng

Là phụ nữ không thể thiếu dịu dàng. Dịu dàng là bộ y phục mỹ lệ nhất của người phụ nữ. Khoác lên mình chiếc áo “dịu dàng”, người phụ nữ có thể đem đến một cảm giác hạnh phúc, êm ái, đem đến cho gia đình mật ngọt dù trải qua phong ba bão táp cuộc đời. Chẳng thế mà người xưa đã nói: “Yểu điệu thục nữ. Quân tử hảo cầu” (Người con gái yểu điệu, dịu dàng, có người quân tử tỏ lòng mến mộ).

4. Nhẫn nại

Để làm tốt trách nhiệm là con, là vợ, là dâu, là mẹ, người phụ nữ cần phải học được cách nhẫn nại nếu không muốn mọi chuyện rối tinh. Cuộc đời người phụ nữ chính là có vai trò trung hòa các mối quan hệ ấy.

Nhẫn nại là đức tính mà người Á Đông rất coi trọng, vì nó nói lên rằng một người là có hàm dưỡng hay không. Không biết nhẫn nại, phụ nữ không thể quản trị gia đình, dạy dỗ con cái, điều hòa các mối quan hệ.

5. Bao dung

Trong cuộc sống chẳng tránh khỏi những va chạm, tổn thương, vậy nên sự bao dung, thông cảm, thấu hiểu chính là dòng suối mát xối chảy vào tâm hồn người, đánh tan mọi nóng giận, oán hận. Người phụ nữ chính là biểu tượng của bao dung, thấu hiểu.

6. Chăm lo gia đình

Chức phận, vai trò của đàn ông và phụ nữ là hoàn toàn khác nhau nhưng không có sự phân biệt, đối xử. Ông bà ta nói: “Chồng con cá, vợ lá rau“. Đàn ông nỗ lực phát triển sự nghiệp, vinh thân phì gia, đem lại của cải, phồn vinh cho xã hội. Phụ nữ lui lại một chút về phía sau, để tâm chăm sóc gia đình, nâng cao giá trị tinh thần xã hội. Hai vai trò đều quan trọng ngang nhau. Người phụ nữ vô tâm thì cửa nhà lạnh lẽo, gia đình chẳng còn là tổ ấm.

7. Có tri thức

Ngày nay là thời đại của tri thức. Ai cũng mong tích lũy được nhiều tri thức để có được cuộc sống thoải mái, chất lượng hơn. Nhưng tri thức không phải chỉ từ sách vở, trường lớp mà còn là những kinh nghiệm tích lũy trong đời trải qua rèn luyện, hun đúc ngoài thực tế.

Một người phụ nữ có tri thức phong phú sẽ có chủ kiến, xử lý mọi việc một cách thông minh, khéo léo, đem lại hạnh phúc cho cuộc sống gia đình.

***

Giờ thì bạn đã thấy rồi, với người phụ nữ nhan sắc hoàn toàn không phải là yếu tố quá quan trọng như bạn nghĩ. Người xưa nói: “Cái nết đánh chết cái đẹp“. Đương nhiên không ai ở đây đánh nhau, tranh chấp cả, ý tứ là đạo đức luôn phải xếp trên nhan sắc bề ngoài.

Xã hội hiện đại phát triển nhưng cũng theo đó mà nhiều loại quan niệm biến dị cũng xuất hiện ngày càng phổ biến. Ngày nay người ta thường đánh giá vẻ đẹp của người phụ nữ bằng nhan sắc, tiền bạc, danh vọng… đều là những thứ vỏ ngoài. Những giá trị cốt lõi nhất đã bị bỏ quên và bị khoác lên một lớp áo “cổ hủ, lạc hậu”. Đó chẳng phải thực sự là một điều đáng buồn hay sao?

Đạo Nhất – DKN.TV

Bạn gửi cho chị một bức ảnh chụp biển số xe của chồng chị trong một khách sạn nằm kín đáo ở vùng ngoại ô .

Chị sững người , bỗng chốc niềm tin và tình yêu vỡ òa trong im lặng. Đêm đó chị sang ngủ với con , một đêm trằn trọc , những giọt nước mắt không ngừng rơi cho đến khi chị mệt mỏi thiếp dần vào mộng mị.
Sáng chị vẫn giậy đúng giờ , chuẩn bị quần áo cho anh đi làm rồi đưa con đi học.
Bạn nhắn tin hỏi chị sẽ làm gì bây giờ , chị trả lời một câu vỏn vẹn :
– Tôi bỏ tiền để dạy chồng khôn lên !*

Trong bữa cơm tối chị vừa gắp thức ăn cho anh vừa nói :
– Cuối tuần này kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng mình , ra nhà hàng đông đúc mà đồ ăn lại không đảm bảo . Em lựa ít hải sản ở quê về nấu lẩu, mình mời thêm mấy cặp kia tụ họp cho đông vui .

Anh cười :
– Em muốn sao cũng được , thấy thoải mái thì mình làm .
Kỷ niệm ngày cưới , anh mua tặng chị một bó hoa hồng rực rỡ , một sợi dây chuyền mặt ngọc sang trọng. Chị ôm lấy anh , nghẹn ngào cảm ơn ,có lẽ anh nghĩ chị cảm thấy xúc động vì hạnh phúc.
Đêm đó anh say , chị dễ dàng mở được điện thoại của anh bằng dấu vân tay . Từ ngày yêu nhau chưa một lần chị làm việc này , chị tin tưởng chồng và tôn trọng thế giới riêng của anh một cách tuyệt đối.
Có lẽ vì vậy mà anh chủ quan , tin nhắn còn lưu , cuộc gọi không xóa.Đàn ông có gia đình thì facebook là nơi để họ chia sẻ cuộc sống cá nhân một cách tử tế công khai. Còn zalo mới chính là mảnh đất ngoại tình màu mỡ.

Chị thấy cuộc trò chuyện của anh với nhân tình trong zalo , chị lướt qua đôi dòng ( không chụp màn hình ) . Đêm đó chị vào xem facebook của cô gái ấy , một cô gái trẻ hơn chị cả chục tuổi , cơ thể đẫy đà , thanh xuân sang chảnh.

Sáng chị vẫn giậy sớm nấu cho anh một bát phở ngon cũng không quên xịt thêm nước hoa vào cổ áo somi trước khi anh mặc. Chồng chị ra xã hội luôn đạo mạo chỉn chu bởi vì sau lưng anh luôn có một người phụ nữ tinh tế đến từng tiểu tiết.

Bạn lại nhắn tin hỏi thế chị có đánh ghen không , chị gửi một cái lắc đầu :
– Không , cứ để thư thư cho anh ấy lún sâu vào yêu đương thêm chút nữa .*
Bạn hỏi chị nghĩ gì kì vậy ?
Chị cười : Đàn ông đang say có gọi cũng không tỉnh.
Bạn chua chát : 100 thằng thì 101 thằng đều hám gái lạ gái ngon.

Chị gửi cho bạn một bức ảnh :
– Đấy 10 năm trước tôi cũng đẹp , bây giờ già hơn xíu , ngực chảy hơn xíu , bụng to hơn xíu. Nhưng tôi vẫn thấy mình đẹp với giá trị không đổi. Đàn bà không ai thắng được thời gian nên đừng bận tâm so sánh mình với chúng nó . Có thế nào cũng phải trân trọng , mình không trân trọng mình thì đừng kỳ vọng vào ai .
Một tháng sau , chị đến gặp một người bạn chuyên làm về mảng xã hội. Bạn hỏi chị muốn đòi tiền đứa nào ah , chị cười :
– Không , tôi đòi chồng !
Bạn cười với ánh mắt thương cảm :
– Bà tính nhờ tôi đánh ghen hả , thôi đánh làm gì đàn ông thằng nào chả thế chơi chán lại về.
Chị uống một ngụm nước , giọng vừa ngọt vừa đanh :
– Lại bênh nhau , các ông mà để cho chơi thì chơi cả đời không chán . Tôi lấy chồng không phải để dùng chung với thiên hạ. Nên tôi muốn nhờ ông việc này , không đâm chém , không phạm pháp và tiền bạc tôi trả ông sòng phẳng.

Chị trở về nhà đối với anh vẫn đầy săn sóc yêu thương , cơm vẫn lành canh vẫn ngọt. Thi thoảng anh có say chị lại lén vào xem đôi ba dòng tin nhắn của anh với nhân tình . Chị biết đàn ông ngoại tình ban đầu đa số vì thèm của lạ . Sau rồi bị những cảm xúc như thủa đầu yêu đương che lấp dần lý chí. Chị cũng đã từng thèm khát những cảm giác ấy . Cảm giác nhung nhớ về một ai đó , cảm giác si mê, nồng cháy trong những nụ môi hôn. Nhưng đôi chân chị không bước ra xa gia đình mình , không lên giường với người đàn ông khác ngoài chồng mình . Đàn bà cũng có mộng tưởng và tham vọng nhưng họ biết cách chôn chặt điều đó vào sâu trong đáy lòng.

Ba tháng sau , vào một buổi sáng chị thức giậy sớm hơn mọi khi , chuẩn bị tươm tất quần áo đồ ăn cho chồng . Sau đó chị để lại trên bàn một tập ảnh, rồi bế con và kéo vali đi trong lặng lẽ.
Anh tỉnh giậy nhìn thấy những thứ đó liền sang phòng con tìm vợ nhưng cả hai đều không thấy đâu . Anh bấm điện thoại gọi chỉ nghe thấy tiếng thuê bao , gọi về ngoại thì mẹ vợ nói một câu rồi thẳng thừng cúp máy :
– Anh không phải tìm , nó bảo khi nào anh ăn chán bát phở ấy thì nó sẽ về nấu cơm cho anh .

Anh hiểu vợ mình , một người đàn bà khi đã làm điều gì hệ trọng đều sẽ nghĩ sâu xa và tính toán trước, rắc rối của bản thân càng không phiền hà đến ai. Cho dù vợ mình vẫn ở trong thành phố này anh cũng chẳng thể nào tìm được bởi vì cô sẽ không đến những nơi mà anh biết.

Anh tiếp tục châm thuốc , rít sâu làn khói vào lồng ngực , xem kĩ lại từng bức ảnh .Anh nhếch môi cười , cái cười của những thằng đàn ông khi biết mình bị dắt mũi chơi phản. Ba ngày anh nghỉ làm chân không bước chân ra khỏi cửa , điện thoại vợ vẫn tắt máy. Anh cũng không nhắn tin biện minh , nịnh nọt nhiều lời, chỉ duy nhất một câu lặp lại :
Anh xin lỗi , em về nhà đi , anh nghỉ làm ở nhà đợi em .

Với vợ anh những mâu thuẫn luôn giải quyết bằng cách mặt đối mặt, một người nói một người lắng nghe , ôn hòa và kiên trì. Chính vì sự thấu hiểu và đồng điệu về cách sống nên họ đã kết hôn với nhau . Anh cũng chưa bao giờ có ý định bỏ vợ bởi vì kiếp này sẽ không có người đàn bà thứ hai nào ghép vào cuộc đời anh một cách toàn vẹn đến vậy.

Sáng sớm ngày thứ năm chị trở về, anh ngủ ngoài sofa nên ngay khi nghe thấy tiếng cổng mở liền bật giậy. Chị vẫn giữ một gương mặt với thần thái không đổi tuy có phảng phất nét hao gầy. Chị im lặng đi vào bếp , còn anh im lặng châm thuốc hút. Một lát sau chị trở ra trên tay bưng thêm một tô phở đặt nhẹ nhàng trước mặt anh . Anh dụi tàn thuốc và đứng giậy bưng bát phở để ra bên ngoài cửa nhà. Sau đó anh trở vào ôm lấy chị ,nói một câu :
Anh xin lỗi , anh sai rồi !

Đôi vai chị run run , nước mắt cứ thế trào ra , tiếng khóc nức nở, sau từng ấy thời gian kìm nén bây giờ nỗi đau trong chị mới vỡ òa thực sự.Và cứ thế một người im lặng một người khóc cho đến khi họ ngủ thiếp đi trong lòng nhau ……

Một tuần sau bạn nhắn tin hỏi han , chị chân tình kể :
Chị đã đến nhờ anh bạn xã hội làm một chuyện thế này. Chị kể rằng chồng mình đang ngoại tình với một cô gái trẻ qua zalo. Chị muốn tìm một người đàn ông chen ngang vào mối tình đó. Chị sẵn sang chi tiền cho những cuộc hẹn , chi tiền mua những món quà có thể làm siêu lòng những cô gái trẻ. Sau một tháng chị muốn có những bức ảnh đủ rõ ràng để chứng mình rằng chồng mình đang bị cắm sừng bởi chính cô bồ trẻ của anh ta.

Thứ nhất một mối tình mới chớm sẽ chưa đủ sâu sắc để cô gái kia bất chấp yêu chồng chị vô điều kiện. Nếu chị tạo ra một điều kiện tốt hơn đặt song song với chồng mình .Đấy là một chàng trai trẻ , độc thân , chịu chơi , phóng khoáng thì chắc chắn kiểu người như cô gái kia sẽ dễ dàng sa lưới. Mỗi một cuộc hẹn chị sẽ cho người đứng phía sau chụp lén . Đắt giá nhất là bức ảnh hai người bước vào khách sạn cùng nhau và hãy chọn đúng khách sạn mà chồng chị đã ngủ với cô ta trước đó.

Chỉ cần như thế là xong hợp đồng, chị đảm bảo rằng người đàn ông thứ ba kia sẽ không bị ảnh hưởng gì đến cuộc sống từ phía chồng chị. Bởi vì anh là dân tri thức kín đáo , anh đủ thông minh để hiểu rằng . Anh bị ả đàn bà mình đã nâng niu trên giường chơi xỏ , chứ chẳng phải từ thằng đàn ông bất kì nào trên đời.
Chị cần một gáo nước lạnh để tạt vào lòng tự trọng của chồng mình ngoài ra không quan tâm tới bất kì điều gì khác. Khi chị đặt trước mặt chồng mình những bức ảnh ấy . Anh có thể hiểu rằng , phụ nữ im lặng không có nghĩa là họ không biết, thậm chí họ đủ sâu sắc để biết những điều anh chưa biết. Trong cuộc chơi này anh đã bại cả hai đường , vậy hoặc là anh bại tiếp hoặc là quay đầu lại . Và tất nhiên một người đàn ông còn biết trân trọng gia đình sẽ tự biết đâu là bờ, còn không chị buông không nuối tiếc. ..

P/s; Cảm ơn quý bạn đã đọc bài, nếu thấy hay và ý nghĩa thì đừng quên Like Page để nhận được những bài viết hay và bổ ích mỗi ngày bạn nhé. Và đừng quên chia sẻ cho mọi người cùng đọc, cùng biết và chia sẻ để nhận chia sẻ nhiều hơn bạn nhé…

Những ngày này, Trung Quốc đang xôn xao vụ việc một sản phụ nhảy lầu tự sát khi đã cận kề giây phút lên bàn sinh.

Nói về nguyên nhân nhảy lầu, bệnh viện và người nhà mỗi người giải thích theo một kiểu.

Bệnh viện giải thích là, do sản phụ quá đau đớn không thể chịu được, hai lần cầu xin gia đình cho phép mổ, thậm chí còn quỳ xuống cầu xin. Bác sĩ chính cũng đề nghị gia đình tiến hành mổ nhưng đều bị gia đình cự tuyệt.
Chồng của sản phụ kí vào giấy cam kết với bệnh viện như sau: ” Đã nắm rõ tình hình, yêu cầu sinh thường, có thể truyền thuốc kích thích cổ tử cung mở, chấp nhận trường hợp ngoài ý muốn.”

Chấp nhận trường hợp ngoài ý muốn, và tình huống ngoài ý muốn lớn nhất đã xảy ra…

Sản phụ trèo qua cửa sổ, lao mình từ tầng 5 xuống đất, cấp cứu nhưng đã quá muộn.

Bên phía gia đình nói, họ không hề có chuyện không đồng ý mổ, tất cả đều là do trách nhiệm của bệnh viện. Sự việc này trước mắt vẫn đang tranh chấp, chưa được giải quyết.

Tôi chỉ muốn nói một phán đoán giản đơn nhất của mình: Trong cuộc sống, có thể đem đến cho bản thân chúng ta những tổn thương chí mạng, thực ra không phải người ngoài mà đa phần đều là những người thân cận nhất.
Và thực sự có thể bức chết một người phụ nữ, so sánh với sự thất vọng đối với bệnh viện, càng có khả năng là sự tuyệt vọng đối với chồng.

Nếu như là vấn đề của bệnh viện, sản phụ hoàn toàn có thể nói với gia đình, tìm lãnh đạo bệnh viện hoặc đổi bệnh viện.

Bình thường khi có một chút hi vọng, một chút tình người tồn tại, người phụ nữ đều sẽ không lựa chọn một cách tàn nhẫn như vậy, đem theo đứa con còn chưa chào đời tìm đến cái chết.

Đa số những lí do dẫn đến tự sát, đều là do đột nhiên phát hiện ra bản thân không còn chút quan hệ gì với thế giới này.

Người phụ nữ ấy nhảy lầu, khả năng lớn là do sự tuyệt vọng cực đoan và đau lòng, bởi vì không có ai thấu hiểu, không có một ai giúp cô ấy chống lưng.

Sinh con, là thời khắc mà người phụ nữ yếu đuối nhất trong cuộc đời. Đáng tiếc là rất nhiều người đàn ông lại không ý thức được.
Trước tiên, về mặt sinh lí, người phụ nữ phải trải qua một cơn đau thập tử nhất sinh.

Tôi đã từng hỏi rất nhiều người phụ nữ trải qua sinh nở, họ đều nói, sinh thường đau đến cỡ nào, đau cỡ bác sĩ dùng dao rạch tầng sinh môn mà không dùng đến thuốc tê bởi vì những cơn đau khi sinh đã vượt qua nỗi đau đớn cắt da cắt thịt kia rồi.

Còn sinh mổ đau đến cỡ nào? Bạn bước ra từ phòng mổ, trên bụng có một vết sẹo dài đến mười mấy phân, khi hết thuốc tê chỉ cần hơi cử động đã đau buốt ruột gan. Đi vệ sinh hai chân đều không ngừng run rẩy, đi tiểu được một nửa phải dừng lại một lát, hít thở sâu mới có thể đi tiếp.
Tiếp đến về mặt tâm lí, phụ nữ cũng phải trải qua nỗi sợ hãi hết sức ghê gớm.

Nằm trên bàn mổ, đèn bật sáng, được tiêm một liều thuốc tê nửa thân dưới, sản phụ hoàn toàn có ý thức, mắt mở đăm đăm cảm nhận được bác sĩ dùng dao, rạch từng lớp từng lớp da bụng, rạch tử cung để đưa đứa bé ra ngoài. Giống như một linh kiện điện tử bị tháo ra, sau đó lại được ráp lại.

Lúc này, cái phụ nữ cần chính là sự nhẫn nại, dịu dàng vô điều kiện của chồng bên cạnh, hiểu được sự đau đớn và cô đơn của vợ khi vượt cạn.
Thế nhưng có những người chồng lại không làm được.

Đến hai bệnh viện sản nổi tiếng ở thủ đô, chúng tôi đứng ở ngoài cửa phòng sinh, quan sát xem khi người vợ đang đau đớn sinh con thì các ông chồng đang làm gì.

Thì ra những tình tiết như ngôn tình trên phim đều là bịa đặt. Trong phim, khi sản phụ ở trong phòng sinh, người chồng ở bên ngoài vô cùng nóng ruột, vò đầu bứt tai, đi qua đi lại, thi thoảng lại ngóng qua tấm cửa kính nhìn vào phòng sinh. Chỉ cần có một chút động tĩnh là lập tức xông lên hỏi y tá, vợ tôi thế nào rồi, cô ấy có làm sao không?

Hiện thực hoá ra phũ phàng hơn rất nhiều, hành động nôn nóng đó không phải của chồng mà là của bố mẹ sản phụ. Họ một giây cũng không ngồi yên, đứng trước cửa phòng sinh, căng thẳng chờ đợi.

Còn đại đa số các ông chồng, đều ngồi trên ghế, căng thẳng ….. chơi game. Có người ngồi trên ghế chơi điện thoại, có người còn trực tiếp đứng trước cửa thang máy, đơn giản vì ở đó có ổ cắm sạc điện thoại.
Tôi nhìn thấy một anh chàng béo đứng trước phòng chờ sinh gọi điện thoại cho vợ.

Anh ta nói:
” Alo,
Em nằm ở giường nào, giường số 12 hả?
Em mau hỏi bác sĩ xem anh và mẹ đợi em ở trước phòng sinh hay là về nhà đợi?

Dù sao cũng chẳng biết em khi nào mới sinh, cả nhà lại không được vào.
Anh đưa mẹ xuống lầu đi ăn cơm, có chuyện gì em nhờ y tá đi. Lát có gì gọi cho anh”.

Điện thoại còn chưa cúp, đã thấy anh ta và mẹ gấp rút lao đến trước cửa thang máy, kịp thời chen vào cánh cửa thang máy còn chưa kịp đóng lại. Tôi chưa từng gặp một người béo nào lại chạy nhanh như thế.

Tỉ mỉ quan sát, tôi phát hiện ra khi ngồi đợi sinh, trang bị của người nhà cũng không giống nhau.

Đàn ông đợi vợ, vật tuỳ thân gồm có: điện thoại, ví tiền, thuốc lá, nước, sạc dự phòng…

Còn mẹ đợi con gái sinh, vật đem theo lại là quần áo, khăn, đồ ăn, canh nóng, nước sôi…

Chúng tôi còn nhìn thấy một màn, khi người mẹ còn nằm trong phòng mổ, đứa trẻ được đưa ra ngoài trước.

Chồng và mẹ chồng lập tức vui mừng lao đến, đem theo điện thoại quay phim, chụp ảnh cả một đoạn hành lang,
âu yếm gọi con:” Con yêu, nhìn bố, cười một cái nào…”

Chụp ảnh cả nửa ngày mới nghĩ ra, hình như quên mất chuyện gì đó. Lúc này mới hỏi:” Thế vợ tôi đâu rồi?”

Khi phỏng vấn một bác sĩ nổi tiếng của bệnh viện sản, cô ấy nói có một chuyện làm cô ấy có ấn tượng rất sâu, vào mùa đông, đúng ca trực của cô ấy, có một người phụ nữ vừa sinh xong. Chồng và gia đình chồng lập tức chạy đi chụp ảnh đứa bé, còn hỏi mật mã wifi để đăng lên mạng xã hội.

Sản phụ một mình nằm trên chiếc giường trong phòng hồi sức. Lúc ấy trời rất lạnh, người phụ nữ đó không ngừng run rẩy.

Bố của sản phụ lập tức cởi áo ngoài ra đắp cho cô ấy. Người ông ấy rất gầy, bên trong mặc độc một chiếc áo cộc tay.

Còn người chồng, vừa cao vừa to, mặc áo len áo khoác lại không hề nghĩ đến chuyện nên làm chút gì đó cho vợ mình.

Thực sự, một người đàn ông yêu hay không yêu bạn, chỉ có đến khoa sản mới biết.

Khoa sản là nơi có thể nhìn ra được thứ tự quan trọng nhất trong lòng người đàn ông.

Rốt cuộc là vợ quan trọng hay con quan trọng?

Một bác sĩ nói, cô ấy làm việc đã 10 năm, đỡ đẻ cho khoảng trên 1000 đứa trẻ. Chỉ có một người đàn ông, trong quá trình chờ sinh rớt nước mắt nhờ cô ấy, bác sĩ, làm ơn giúp vợ tôi đỡ đau đớn đi một chút có được không?
Có rất nhiều người chồng, rất nhiều bà mẹ chồng, điều họ quan tâm nhất chỉ là trong quá trình sinh, làm thế nào mới tốt cho đứa trẻ.
Ví dụ như có những người nghe nói tiêm thuốc giảm đau không tốt cho đứa trẻ, thế là họ hỏi bác sĩ, không tiêm có được không?
Giữa vợ và con, có những người chồng sẽ chọn con?
Vậy rốt cuộc vợ và tiền cái nào quan trọng?
Có người sẽ chọn tiền.

Ví dụ như nghe bác sĩ nói, tiêm thuốc gây tê màng cứng là chi phí phát sinh, không nằm trong diện bảo hiểm, nghe xong giá tiền, có người sẽ ngập ngừng hỏi vợ, em có chịu đau được không?

Hoặc ví dụ, sinh mổ đắt hơn sinh thường, có người chồng sẽ nói, em cố một chút, chúng ta không mất tiền oan.

Đối với họ, cảm giác của vợ, sự đau đớn của vợ đều không đáng giá.
Vậy rốt cuộc vợ quan trọng hay mẹ họ quan trọng hơn?

Trường hợp khoa sản thường gặp nhất là có lúc, người vợ đau quá muốn sinh mổ, người chồng vốn đã mềm lòng chuẩn bị kí cam kết. Kết quả mẹ chồng nói, vẫn là sinh thường tốt cho đứa trẻ, hơn nữa trong vòng hai năm có thể sinh tiếp, cố đẻ thường đi.

Chồng lập tức liền buông giáp đầu hàng, nghe lời mẹ, điều này làm người vợ vô cùng tuyệt vọng.

Có lúc người vợ đau vô cùng, không chịu được rên la to tiếng, chồng vốn dĩ cũng rất thương xót vợ.

Kết quả mẹ chồng bên cạnh nói, đau đến thế hay sao, mẹ ngày xưa vừa sinh đã lập tức ra đồng, con gái bây giờ tiểu thư quá.

Chồng lập tức nói theo, cũng phải, đàn bà ai cũng phải đẻ, có phải mình em biết đẻ đâu. Những lời này tính sát thương còn hơn cả bị trúng một đao.
Suy cho cùng, đàn ông làm như vậy, khiến phụ nữ buồn là vì họ không hề xem vợ là người thân yêu nhất, thậm chí còn không xem vợ là người một nhà.

Em xem anh là chồng, anh lại chỉ xem em là máy đẻ. Và máy đẻ thì không biết đau.

Khi mới kết hôn, đàn ông ai cũng thề non hẹn biển, bất kể ốm đau hay khoẻ mạnh, giàu có hay nghèo khó, đều sẽ vĩnh viễn yêu, tôn trọng, bảo vệ cô ấy suốt đời… Mấy lời này trong thời khắc vợ sinh con, rất nhiều người dường như đã quên sạch sẽ.

Chỉ có lúc sinh con, phụ nữ mới có thể nhìn ra được con người thật của chồng mình.

Hoá ra không phải hôn nhân, phòng sinh mới là nấm mồ của tình yêu.
Và giá như người đàn ông nào cũng nếm thử nỗi đau đớn của vợ, có lẽ sẽ không còn những người mẹ trầm cảm, những cái chết đau đớn như vậy nữa.

Nguồn: sưu tầm, dịch.